Vừa rồi đọc trong mục mỗi ngày một bài thơ hay, thấy mọi người nhắc đến Olga Bergol nên hứng khởi gửi các bạn bài của mình viết về nhà thơ này.

Nhớ Olga Bergon
“…sự chờ đợi hạnh phúc còn khiến cho người ta

xúc động hơn lúc chính hạnh phúc ấy đến”


O.B

cứ mỗi độ thu vàng cây rụng lá

lại nhớ Olga, nhớ mùa lá rụng ở Matxcơva

lá đang rơi người yêu mỗi người một ngả

cái dịu dàng theo mãi bến bờ xa

khi đành phải lên đường và làm lại tất cả

em trả lời chẳng có chi phải thở than

em đã sống đắm đuối một thời không dễ gì xóa nổi

dẫu tình yêu lừa dối, ngọn lửa ấy cũng không lụi tàn

cuộc tình vừa chia tay trái tim còn rớm máu

kỷ niệm ngày qua khiến em tê tái lòng
không đề đấy, nhưng với em yêu là khổ đau và hạnh phúc

anh yêu ơi, tuy xa rồi em vẫn chờ mong…

tình em vượt sông sâu, dốc trơn, lửa bỏng

đau hết lòng đau, mơ hết lòng mơ

yêu hết mình và lao về phía trước

dấu vết sẽ còn như chiếc móng ngựa ở Khecxonvet tự bao giờ…

Olga bảo yêu là hết mình làm gì ai có lỗi

chỉ biết một thời ta say đắm bên nhau

nào sóng Nhêva, nào gió, nào tiếng hát

xa rồi nhìn lại, sao chiều chiếu rõ niềm đau…

Olga kể chuyện mười năm trước

chẳng có gì mà hóa chia phôi

chuyện tình yêu nghìn đời ai lùi bước ?

thuyền tình ơi không bến vẫn cứ trôi…

tình yêu nơi đâu, sao thưa rừng lặng

hạnh phúc, ghen tuông, tơ giăng giữa trời

tưởng đã hết, nhưng trong ánh sáng của mùa hè rớt

trái tim này vẫn nhớ cánh sao rơi…

Olga ơi, chị đã mở tâm hồn của mình

với tất cả bóng tối và ánh sáng

tôi đã thấy một phần mình trong đó

lấp lánh những ngôi sao ban ngày

Olga ơi, những bản tình ca đắm say của chị

thời sinh viên chúng tôi chép tặng nhau từng lời từng ý

đêm sáng trăng đi dạo nhớ sóng Nhêva

nhìn chùm me rơi nhắc nhau “ chớ đụng vào cây…”

bạn bè tôi dù ngồi trong giảng đường hay trên đường ra trận

trong sổ tay còn mới nào không đề , nào mùa hè rớt

họ yêu thơ chị cùng người yêu của mình

chị theo bước họ suốt những hành trình…

Olga ơi, cách nửa vòng trái đất

chinh phục chúng tôi bằng những cảm xúc chân thật

nhiều lứa đôi thuộc thơ chị hơn bài học trên giảng đường

tôi chợt hiểu những nhịp đập yêu thương

trái tim đỏ ở nơi đâu cũng thế

tâm hồn chị quyến rũ bao thế hệ

chừng nào tình yêu còn đủ sắc màu

chị còn sống mãi giữa những đôi lứa yêu nhau…