Kết quả 1 đến 6 của 6
  1. #1

    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Bài viết
    0

    Trang thơ: Hoàng nguyễn

    Gánh Nước Chè Xanh


    Mẹ bán chè xanh suốt cuộc đời

    Ấm nồi theo mẹ dạo nhiều nơi

    Bát chè sóng sánh hương thêm vị

    Điếu thuốc phì phà mây cuốn trôi.

    Đông đến mưa dầm chè giữ sắc

    Xuân sang nắng dịu thuốc thơm hơi.

    Chè xanh mộc mạc tình quê kiểng

    Có thuốc lào ngon bụng thảnh thơi.


    Hoàng Nguyễn

  2. #2
    Hãy … !!! Em yêu nhé


    Chiều chán ngắt

    Ánh đêm buồn len lối.

    Nhớ!!!

    Mây đen sầu vì …

    che lấp mảnh trăng thơ

    Ngơ ngẫn, ngẫn ngơ mong nhớ một điều gì?

    Em ở đó, anh ôm sầu chia cắt … Nhỏ!

    Ướt vai rồi

    Thêm lạnh chút mà thôi

    Chờ cảm giác phiêu bồng trong mơ tưởng. Nhớ

    Gió lạnh lùa tưởng rằng tựa khói sương. Mơ

    Có phải đâu ?

    chỉ là Gió và Mưa.

    Nhưng không phải,

    không phải mưa mà là mây đang khóc

    Cảm thân ta … Được?

    là kết quả lệ rơi

    Một lần thôi ta củng đủ rã rời
    năm năm chẳn .

    chút nào là một chút?


    Gió lại giật nước trào vào như lũ lụt

    Ngập lối về ta phải biết làm sao ?

    ??????????????????????????
    Hoàng Nguyễn

  3. #3
    Nguyện tròn đời mong chờ em mãi



    Có phải chăng … tiếng thì thầm của gió?

    Có phải chăng … nơi đó có em?

    Có phải chăng … anh đã say mèm?

    Có phải chăng … gió đem em lại?

    Nhớ bao nhiêu

    Thuyền xưa

    Đi mãi

    Em đâu rồi!

    Hơi thở

    Tình yêu

    Mấy ngày qua sáng sáng chiều chiều

    Anh mong chờ tình yêu trở lại.

    Nhớ khi xưa nguyện thề mãi mãi

    Lòng bây giờ khắc khoải chờ mong

    Bến sông ơi … sao nỡ thay lòng

    Thuyền vẫn đợi … nhớ mong bến cũ.

    Anh mong chờ từng phút giây đoàn tụ

    Nhớ trong lòng lối cũ đường xưa

    Anh âm thầm đặt tựa vần thơ

    Nguyện tròn đời mong chờ em mãi.

    Nguyễn Hoàng

  4. #4

    Ngày tham gia
    Sep 2013
    Bài viết
    0
    <font color="#008000">ÂM THẦM

    Không cần biết em sẽ là ai

    Trái tim ta vẫn rung lên hối hả.

    Ta vẫn nghe từng bước chân giục giã

    Đi chênh vênh đến chốn hẹn hò.

    Không tính toan những nhận và cho

    Ta buồn vui với từng lời em nói.

    Một nụ cười cũng khiến ta bối rối,

    Thoáng nét buồn em khiến ta khổ đau.

    Không cần biết em đưa ta về đâu

    Ta cứ vui dẫu đời còn bề bộn.

    Sông cạn khô hay biển còn rộng lớn,

    Ta vẫn ca khúc tình ái nồng nàn.

    Không cần biết tình hợp hay li tan

    Cứ yêu thương như trăm năm vẫn thế.

    Cứu vớt ta nơi vực sâu đáy bể,

    Đó là em/ta biết/ trời đã ban?

    TG : Nguyễn Hoàng
    </font>
    (Chào bác Nguyen Hoang, Bài này phải của bác hok ? Đã từ lâu NCX rất hâm mộ thơ của Nguyen Hoang trong MY... phải chăng nay gặp bác ở đây, diễn đàn Viettennis ??)

  5. #5

    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Bài viết
    0
    Chào Nuachungxuan!

    Bài thơ đó không phải của Hoàng Nguyễn đâu. Chắc là cùng tên họ.

    Âu cũng là duyên với bạn, tặng bạn bài thơ này nhé.

    Chúc vui!
    Quên đi … Em yêu nhé


    Quên đi những chuyện đau buồn

    Tháng năm thanh thản tâm hồn vui tươi.

    Quên đi … duyên nợ mỗi người

    Giàu sang, nghèo khổ, tiếng cười lãng quên.

    Quên đi … nuôi chí vững bền

    Uốn cành hạnh phúc, nhớ đền trúc mai.

    Quên đi … cảnh sống gót hài

    Trồng cây hái quả, giữ đài hoa xinh.

    Quên đi … những chuyện bực mình

    Trăm năm nào biết nhục vinh trường đời …

    Quên đi … sau trước một lời

    Cùng ai nối lại khoảng đời dở dang.

    Quên đi … đừng để muộn màng

    Thời gian còn lại là vàng của nhau !
    Nguyễn Hoàng

  6. #6

    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi Hoàng Nguyễn
    Chào Nuachungxuan!

    Bài thơ đó không phải của Hoàng Nguyễn đâu. Chắc là cùng tên họ.

    Âu cũng là duyên với bạn, tặng bạn bài thơ này nhé.

    Chúc vui!
    Quên đi … Em yêu nhé


    Quên đi những chuyện đau buồn

    Tháng năm thanh thản tâm hồn vui tươi.

    Quên đi … duyên nợ mỗi người

    Giàu sang, nghèo khổ, tiếng cười lãng quên.

    Quên đi … nuôi chí vững bền

    Uốn cành hạnh phúc, nhớ đền trúc mai.

    Quên đi … cảnh sống gót hài

    Trồng cây hái quả, giữ đài hoa xinh.

    Quên đi … những chuyện bực mình

    Trăm năm nào biết nhục vinh trường đời …

    Quên đi … sau trước một lời

    Cùng ai nối lại khoảng đời dở dang.

    Quên đi … đừng để muộn màng

    Thời gian còn lại là vàng của nhau !
    Nguyễn Hoàng</font>
    Đêm


    Đêm_là khi người ta sống thật là mình nhất, vì quanh đây chẳng có bóng hình

    nào để mà phải đeo chiếc mặt nạ tươi cười lên u sầu nét mắt. Đêm_ thời khắc

    của bóng tối bao phủ, thời khắc người ta sẽ không thấy rõ bạn cũng là khi bạn

    thấy lòng mình rõ nhất. Cũng có lẽ vì thế mà người ta rất thích khóc trong mưa.

    Nỗi cô đơn bao phủ. Và đêm…
    </font>
    Anh trở về im lặng với màn đêm

    cất chiếc áo phong sương, ước làm người bình dị

    đời quẩn quanh vô vị

    nhặt nhạnh nỗi cô đơn.

    Em có thể vì anh, đừng suy tính thiệt hơn?

    Cứ bên nhau đến khi mình có thể

    Tình yêu say đắm thế

    Nào cũng có bền lâu?

    Người chỉ ở cạnh nhau

    Khi tình thương đủ đậm.

    Có thể anh đã là người đến chậm

    Khi trái tim em lỡ một nhịp rồi

    Anh biết làm gì? Anh gọi em trở lại?

    Hay lặng lẽ nhìn theo dư ảnh xa xôi…

    Tình đọng giọt đầu môi

    Người xa như hơi thở

    Nhớ thương thì vô cớ

    Tháng năm thì buông trôi.

    <font size="4"><font color="#008000">Trần Việt Anh.

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •