Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 78
  1. #1

    Ngày tham gia
    Nov 2013
    Bài viết
    0

    Hồi ký thằng lượm banh

    Chuyện này e viết để các bác đọc cho vui, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến cuộc đời thật và các nhân vật trong này cũng chẳng liên quan gì đến các nhân vật có thật ngoài đời, Hé hé, Đơn giản chỉ là để các bác giải trí tí cho vui thôi mà.
    <font size="6">Hồi ký thằng lượm banh</font>
    Lời tựa
    <font size="3">
    <div style="text-align: left;"><font size="2">Kính thưa các bác, các anh chị, cùng toàn thể anh em diễn đàn viettennis

    E vào đây với các bác, tham gia chém gió, ọp ẹp chat chit cho nó vui, dẫu sao thì e cũng vẫn phải xưng danh cái để các bác biết tên e mà gọi, biết họ e mà réo, mà chửi, biết cái thân phận e mà ném đá. He he, e tên Tùng, lót là Tiến. Tên đầy đủ là Đặng Tiến Tùng. Ngày xưa mọi người gọi là Ku Tùng, hay Ku..., đại loại thế. He he, cái tên e với cái số e nó là một. E đố các bác nào trên diễn đàn này có cái tên với cái số phận lại là một như e đấy. Mịa, ngoài đời toàn tên hoành tráng như Dũng, Hùng, Mạnh, .. thì nhát như cáy, yếu như sên, tên Núp thì lại hiên ngang, ung dung, tên Đen thì lại đỏ, tên Giỏi thì ngu, tên Tào Ngu mà lại giỏi, Hĩ hĩ, chỉ có tên e e thấy là thật đúng với e, lúc nào cũng đúng...

    À, mà e cũng phải lý giải với các bác là tại sao e lại viết hồi ký, he he, e thik thì e viết thôi. Túm lại là như thế, nhưng cũng phải có cái nguyên do của nó. Không phải là e viết để đú với cái nhật ký này nọ kia của các anh chị đương nổi như cồn, bán hàng mấy chục nghìn bản, chung quy là chỉ để làm giàu thêm cho các anh nhà xuất bản với mấy anh in và bán sách lậu còn đang sống thôi... chứ mấy anh tác giả của nó thì có sống đc mà tận hưởng đâu. Với lại hồi ký như e viết thì đơn thuần là hồi tưởng lại (cái này quan trọng à nha) quá khứ khi người ta đã thành đạt. (Hĩ hĩ, đọc đến đây các bác đừng ném đá e kẻo ném trượt đó, từ từ nghe e nói rồi hãy ném nha..). Cái ông Mẽo gì đó tóc hoa râm, đã sang VN rồi viết hồi ký bán rầm rầm bỏ tiền vào từ thiện đó, à anh đó là anh Bill Clinton, He he, rồi anh Bush Cha, Bút ông (hú hú, Việt Nam có anh Bút tre chưa viết hồi ký các bác ạ), anh sơ Alex, anh Putin ka ... cũng viết hồi ký khi các anh ấy thành đạt mà. Đơn giản vì hồi ký là hồi tưởng lại, mà hồi tưởng lại thì có thể có, có thể không, bịa chút cho nó đẹp đẹp để mọi người đọc chơi nó mát cái lỗ nhĩ, sướng cái lỗ mắt và cũng chẳng ai biết đó là đâu mà ném đá, chứ chưa “thành đạt” mà viết linh tinh, lại viết không đúng cẩn thận anh em ném cho bể sọ, ngu gì đi làm chuyện này.)

    E viết là vì e cũng đã thành đạt, trước đây e làm nhặt bóng cho các bác chơi, e làm cật lực, thật tốt kiếm đc tí tiền thì e đi mua vợt sắm giày như các bác rồi e chơi, cái vụ này e không cần thầy vì e được học miễn phí 2 năm nhặt bóng rồi, he he thế rồi e đi dạy bóng thế là thành thầy, đó, đó là cả một quá trình chuyển từ thằng ku thành Thầy của e, e thành đạt đấy chứ các bác.

    Giờ thì cái nghề kiếm cơm của e là đi dạy bóng (he he, không chỉ kiếm cơm đâu nhé các bác, e còn kiếm được khối thứ khác nữa như kiếm đc vợ, kiếm đc nhà, kiếm đc job thơm - ừa, nói về cái vụ job này thì e kể luôn các bác nghe, sau một hồi lăn lộn đánh phủi, dạy banh, e được một ông anh kéo về triển chiêu cho sếp ổng. e đứng với hắn được 4 -5 tháng, đánh giải phong trào nào cũng thắng thì hắn kêu số e với hắn là hợp số, mệnh hắn nâng đỡ mệnh e, mịa, nâng cái đầu nó, hum rồi e với nó thua thì nó kêu e phản nó, e cài độ, hic hic, sau một vài ngày thanh minh mặt nó vênh lên rủa e cư xử ít học, mịa, chọc đúng vào cái chỗ đau của e, e gí cái của quý vào thế là e lượn để lại cho hắn một lời hứa mà hắn chưa kịp thực hiện với e đó là “anh sẽ dìu dắt chú, làm cho chú rạng danh với xóm làng, hiên ngang với bà con khối phố khi trình tennis của anh và chú ngày càng lên cao...”, hu hú. Số e nó thế, nó lúc nào cũng đi đôi với cái tên e nên e cũng đek cần. e lại tiếp tục phủi, he he, bỏ cái mộng áo trắng cổ cồn, hì hì). Báo cáo với các bác là cũng là hệ quả của tenis mà e kiếm đc một thằng ku, nó giống ông ngoại nó như đúc nên ông bà sướng nên nó lại vừa kiếm thêm tiếp đc một cái nhà lô lk gần trăm mét ổng di chúc cho thằng cháu ngoại đích tôn (ổng không có con giai các bác à). He he, sự đời nó cứ lòng vòng, luổn quẩn, quanh co rồi lại lòng vòng, túm lại là tít mù nó lại vòng quanh, he he

    E nói dài và lòng vòng các bác lại ghét, e vào việc luôn là cái hồi ký của e để các bác đọc chơi nhé.

    </font></div>

    Phần 1: ngày nhặt banh đầu tiên.</font>

    View more random threads:


  2. #2
    Haticc khỏe không? Vừa mới đi nhậu về tới à?

  3. #3
    Oái. Bác bẹt. E bỏ nhậu rùi mà bác. Chuyển sang viết văn làm thơ lâu rùi bác ơi. Hĩ hĩ.

  4. #4
    Bác viết tiếp đi bác haticc, em đang hứng thú đọc quả nhật ký của đời bác ( ah quên đời bé lượm banh ) hehehehhe.

  5. #5

    Ngày tham gia
    Jul 2013
    Bài viết
    0
    E đọc đoạn đầu từ hôm qua, hôm nay chờ đọc tiếp, bác bỏ rượu sang văn thế này

    hôm trước telit hay, mai nhớ lại tí rượu cộng với văn

    Đa tài

  6. #6

    Ngày tham gia
    Jun 2013
    Bài viết
    0
    ặc ặc, lại còn có cả bác mát sa động viên e, hú hú, e bỏ bia thật mà bác...hĩ hĩ, nhìn mặt hiền lành thế mà cũng chém e, ghét đó nha...

  7. #7

    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Bài viết
    0
    Ngày ..... tháng..... năm

    Rồi cũng qua mấy cái ngày làm việc vất vả, mình bắt đầu quen với công việc chạy tung tăng trên sân này và những từ lúc đầu nghe chẳng hiểu gì trong toe lít như: in, out, liếm vạch,.. rồi các động tác như sẹc vít, ném ổi, chọc ổi, đè bóng,...

    Hôm trước được một ông bày cho cách lấy cái hộp đựng bóng buộc xiên qua cái que để khi nhặt bóng đỡ phải cúi, cũng hay hay, chiều nay rảnh mình ngồi mình chế. Hé hé, ở quê kiếm tí là đc cái gậy mà ở đây tìm đc cái gậy khó thế ta. Hỏi mãi mới biết đường đi mua đc cái đoạn tre, hic hic, bà bán hàng đòi mình 10k đoạn tre ngắn tí, bit sao đc vì đây k phải nhà mình chứ ở nhà cái cả cái cây tre to đùng bố chỉ để dùng đánh chó đuổi gà chứ thèm gì bán... hic hic, quê bố đầy mấy cái thứ này....Đúng là thủ đô, dễ kiếm tiền thế ko bit.

    Ngày .... tháng ..... năm

    Tiền hết, lấy đâu tiền ăn giờ đây.

    Buổi chiều đang lang thang trên đường đến chỗ làm đi qua cái nhà nghỉ thì nhìn thấy con Thường con nhà bà Thưởng ở quê, trời ơi cái con này sao nhìn nó lạ quá ta, môi nó đỏ tía, mặt trắng bệch, mắt lông mi cong và dài..., tóc xù lại còn vằn vện, uốn lượn y như cái chõ xôi bằng đất ở quê mới nấu xôi được mấy bữa nhọ chưa bám hết úp lên, chân đi đôi guốc hay đôi dép gì mà dày khụ, cao chắc phải 20-30 phân, (Úi úi, đúng là cái mặt nó nhìn như mặt con Búp bê bị hư..) mình gọi to: “ê Thường”, nó giật mình quay lại chạy ra chỗ mình lấm lét nói nhỏ: “ở Hà Nội mỗi người một việc, ở đây cứ gọi tao là Huyền – Thương Huyền. Về quê đừng hớt lẻo nha”. ặc ặc, (Thì ra “ở quê là Mít là Na – Khi lên thành phố e là Trà My” đây ta.)

    Nó hỏi mình làm gì ở đây mà sao đen thế, hic hic, “mỗi người mỗi việc” hỏi làm gì hả cái con dở hơi này, mình nói qua loa, “lao động chân tay ấy mà”. Nó hỏi lương cao không, úi úi, mình lại phải nói dối là lương đủ sống, cuối tháng này chưa lĩnh lương tối chưa có tiền ăn nè ...(đùa nó tí cho vui, nhưng mà mình k có tiền thật..kẻo nó lại rủ vào kia ngồi uống nước thì bỏ mẹ.) ai dè nó đưa cho mình hai tờ 50k bảo cứ cầm lấy, bao giờ có lương trả nó. Giời ơi, cái con bỏ mẹ này lên thành phố thoáng quá ta... đúng là số mình có quý nhân phù trợ..(úi, nó là quái nhân chứ nhỉ, nhưng k quan trọng, quý hay quái gì cứ có xiền là quý hết ấy mà). Nó bảo thỉnh thoảng nó qua đây thôi, nó ở cách đây 5-6km, hôm nào qua gặp thì nói chuyện nhiều hơn có hôm nay anh ấy đợi lâu, (nó chỉ vào cái ông đang đứng bên quầy ở nhà nghỉ, trời ơi, anh đây á, có họ hàng với nó hay sao lại kêu anh, hic hic, anh già hơn cả bố nó ở quê ấy chứ...)

    Uh thì bái bái, đúng là tha hương ngộ cố tri, cũng thấy vui vui, đặc biệt vui hơn là có hai tờ xanh của nó cho vay, thế là bố lại vô tư ăn từ giờ đến cuối tháng.. Ơ, cái con Thường này ngày xưa nó mơ ước làm kinh tế VAC cơ mà nhỉ, nó thích trồng cây gì, nuôi con gì,... nuôi trồng thì ở quê chứ có phải ở Hà Nội đâu nhỉ?

    Hì hì, hóa ra làm giàu không chỉ bằng đầu, mà còn làm bằng ....ít, đôi khi là chi chít toàn thân.

    Thôi kệ mẹ nó, mỗi người mỗi việc – Không hớt lẻo

  8. #8

    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Bài viết
    0
    Khi nào được gặp bạn hiền ở thủ đô đây???

    Bác haticc này lại còn chuẩn bị bỏ bia chuyển sang thơ nứa

  9. #9

    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Bài viết
    0
    Hi... không ngờ chú em Haticc nhà mình giỏi thía. Toe lit hay, uống và nhảy đều giỏi, bi giờ lại còn chuyển sang viết truyện, làm thơ nữa mà đọc truyện chú viết cứ như đúng rồi ý, hay phết. Đang hóng phần tiếp theo đây...

  10. #10

    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Bài viết
    0
    Phần 2: Cuộc sống của thằng lượm banh

    Ngày... tháng.... năm

    Hôm nay lĩnh lương tháng, tiền nhận được của hội các chị các mợ đầu tiên, úi, các chị tính toán cẩn thận thế không biết...He he, trời mưa nghỉ vẫn có lương, vẫn tính đủ tiền giờ..hay thật. Mình phải làm quen với cách sống hay ho của thành phố như thế này ... Hèn gì mà nhiều người ùa ra đây thế k bít.

    Chiều nay có lương làm 5 điểm lô. Tối 7h24 phút đang nhặt bóng trên sân thấy mấy ông chú có tin nhắn mà bụng dạ mình cứ cồn cào. (Lúc nào nhiều xiền phải làm cái đt di động cho nó hoành mới được).

    Đen. Trượt lô, thế là đi 100k.

    Ngày... tháng.... năm...

    Phong trào tennis dạo này phát triển ghê quá, nhà nhà chơi tennis,, người người chơi tennis, nghe đâu dạo này dân tình kiếm tiền dễ, nhoắng cái có xiền, nhoắng cái đổi xe giờ bãi gửi xe toàn xe ga, mấy em đờ rim với way tàu thay hết toàn Amóc với Avenis to như cái thuyền chài, .. Sân giờ kín giờ, 1 ngày mình nhặt 12 tiếng mà vẫn còn nhiều giờ chơi. Không tham được, nghỉ ngơi còn giữ sức chiến đấu, cuộc đời còn dài mà.

    Sáng nay nhặt bóng cho một ông chú hói trán và một ông con 15-16 tuổi gì đó tập. Thày dạy cứ khen bố con ổng có năng khiếu, mình ko dám nói (hai bố con ổng được cả đôi) thì chỉ có năng khiếu đập ruồi với bắn chim đôi khi có tí năng khiếu “dạng chân hắt nước” chứ năng khiếu mẹ gì cái tennis này. Tập hơn 2 tháng rồi mà Bóng thảy sang hắn toàn cho lên trời với rúc lưới, kiểu này chắc phải đến 20 tháng hai bố con hắn mới xuống núi quá. Ông dạy bóng cũng nản mà vẫn khen hắn được mới giỏi.. Hè hè, vì một “cái gì đó” đôi khi vẫn phải tự mình bẻ cong sự thật...cho người khác sướng..

    Tối muộn 10h rồi còn có người kêu mình ra nhặt bóng. Hĩ hĩ, 01 đôi 1 ông già 1 trẻ...con “kêu nhau anh em” ra sân tự luyện tennis cho nhau. (Bóng ổng mang có vài quả, nhặt thế này thì chít con à ông). He he, nhưng cũng may, hắn chỉ dậy em hắn động tác... khô thôi, hắn cầm tay, vòng tay qua lưng, đập đập đùi em cứ như đúng rồi..., nói động tác thì có vẻ hay nhưng hắn làm thì suýt nữa mình sặc... chân tay hắn dạng ra phe phẩy cái vợt, hú hú, lại là đệ tử của bộ môn chèo đò rồi cha ơi... em gái thì hay quá, chân dài, da trắng, mắt chớp chớp... hic hic, gọi anh sao nghe dễ thương thế... hí hí, được 15 -20 phút e nó nêu nó mỏi, thế là ổng lại trổ nốt cái tài đấm bóp mat xa và nịnh đầm ra....hì hì, thì ra hôm nay là buổi đầu. Khổ thân ổng tối lại phải tìm chỗ nào đó xoa lưng cho cháu (à quên e chứ) nó ngủ thôi.

    Chả hiểu Tennis Việt Nam sẽ cập bến nào với cái trào lưu mập mờ nhập nhằng kiểu này, Thật đáng xấu hổ với cái kiểu sân nhiều, người chơi nhiều, nhưng tài năng thì éo có... toàn trên 3 chục mới bít cầm vợt rồi lóng ngóng chèo đò.... hu hu... con thuyền Tennis chắc sẽ cập bến mơ thôi... liên đoàn nhỉ???

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •