Tuổi cao, sức yếu, Roger có làm gì được trước Rafa, Nole tuổi trẻ, sức "trâu"?


Rafa: Này huynh Roger, sao gần đây biệt tăm biệt tích thế, không thấy huynh xuất hiện để giao đấu với đệ vài hiệp?

Roger: Thôi, ta đây chân chùn gối mỏi, thể lực có hạn, yếu thì đâu dám ra gió, lại bị các đệ trẻ trâu đàn áp thì ôi mặt lắm.

Rafa: Huynh cứ khiêm tốn chứ còn dẻo dai, kinh nghiệm lắm. Đệ đây còn chưa tạ ơn huynh món nợ ân tình một năm về trước

Roger: Nợ gì mà ta không nhớ, há chẳng phải đệ cũng nhiều tiền vô đối, có lẽ chỉ kém ta, sao lại phải nợ?

Rafa: Tiền đệ không thiếu, mà nợ huynh cái vụ triệt hạ được Nole ở Roland Garros, mở đường cho đệ cắn cúp bạc lần thứ 6 trong đời, sao đệ quên được.

Roger: Hóa ra là chuyện đó, nhưng ta đây không hiểu, hà cớ gì mà ơn với huệ, ta đả bại Nole thì liên quan gì tới đệ?

Rafa: Huynh không biết đấy thôi, lúc đấy cứ gặp hắn là đệ tim đập chân run, mồ hôi ướt đẫm mà có hạ hắn được đâu, mấy lần mang hận, đêm về chỉ biết ôm gối khóc oán mà thôi.

Roger: Đến Vua đất nện như đệ còn phải sợ Nole cơ à?


Nole mà dính ve trái của ta thì chỉ có khóc thét

Rafa: Không biết năm ngoái Nole đi luyện tuyệt chiêu gì, nghe đồn là thiên hạ đệ nhất đoa. Đệ dồn trái hay phải hắn đều đoa như tung chưởng cấp mười, đến sân đất nện cũng làm đệ lao đao.

Roger: Làm gì đến nỗi, ta đây vẫn hạ hắn như thường, đệ nhất đoa gì chứ, dính độc chiêu ve trái của ta vẫn quy phục như thường.

Rafa: Thế đệ mới cảm ơn huynh, không có huynh ra tay dứt cơn lên đồng của hắn suốt 41 trận mùa trước thì có khi đệ chẳng nâng nổi cái cúp Roland Garros.

Roger: Nói mới nhớ, chẳng phải cuối cùng nhờ ta hạ Nole, cuối cùng đệ lợi dụng ta yếu lại cho ta đo ván để lấy cúp hay sao? Giờ muốn trả nợ, hãy để Roland Garros năm nay cho ta.

Rafa: Ấy chết, nợ là nợ ân tình, ai lại trả bằng cách đấy. Đệ cũng biết huynh thắng phải cho ra thắng, chứ kiểu đó đâu phải phong cách quý ông như huynh.

Roger: Được, hẹn đệ trong trận chung kết, nếu lá thăm không đưa hai ta cùng nhánh. Ta đây giờ chỉ là số 3, đành phó mặc cho số phận.

Rafa: Đệ cũng muốn tái ngộ huynh, lâu rồi toàn đánh với Nole cũng chán, dù gì song vợt trong huyền thoại phải là đôi ta.

Roger: Thôi, sân đất nện ta đâu dám qua mặt đệ. 14 lần chạm mắt, ta mới có 2 lần được mỉm cười, 5 lần gặp ở Roland Garros ta đều tay trắng, may mà 2009 đệ nhức gối nghỉ ở nhà không thì chắc gì ta sưu tập đủ bộ danh hiệu

Rafa: Đệ biết huynh còn giấu nhiều ngón nghề, lại ở nhà dưỡng sức tập luyện, chắc định năm nay công phá mặt sân đất nện của đệ chăng?

Roger: Đâu có, thời gian qua ta đi nghỉ ngơi thư giãn, già rồi tập nhiều cũng ích chi, nhưng đệ đã muốn, thì ta cũng tái xuất giang hồ, hẹn đệ ở Madrid Masters.

(24h.com.vn)